20 thg 8, 2007

Ly cà phê này giá bao nhiêu?


Một ly cà phê đá vĩa hè giá bao nhiêu hở bạn? 3000, 4000? Khoảng đấy thôi, không đắt hơn đâu. Nhưng nếu bạn chưa từng có cơ hội để uống một ly cà phê đá vĩa hè vì không tiền thì chúng tôi đánh cuộc là bạn không thể biết được giá của ly cà phê ấy - cũng như người đàn ông bán bánh tráng mà chúng tôi tình cờ gặp được trên hành trình tìm hiểu số phận của dân chúng Việt Nam.

Người đàn ông bạn nhìn thấy trong tấm ảnh này sinh năm 1964, quê ở Quảng Ngãi, có vợ và 3 người con. Sau trận bão Chan Chu lịch sử - trận bão mà vì sự tắc trách và vô trách nhiệm của những người có trách nhiệm, hàng ngàn người đã chết, mất nhà cửa, trở thành những kẻ vốn đã nghèo càng thêm đói - ông đã phải rời quê nhà lang thang vào Sài Gòn kiếm sống. Ông cùng 5 người đồng hương chung tiền thuê một căn nhà (chính xác phải gọi là một cái ổ hoặc một cái chòi) để ở với giá 600 ngàn đồng/tháng (chưa kể tiền điện, nước). Mỗi ngày, ông ra đi từ sáng đến khuya, bán bánh tráng, kiếm 20 ngàn (gần 1,3 Mỹ kim) để sống, dành dụm gởi về quê nuôi vợ, nuôi con.

Trò chuyện với chúng tôi, ông cho biết rằng sau cơn bão Chan Chu oan nghiệt ấy, cả gia đình 5 người của ông được chính quyền "bố thí" cho 5 ký gạo. Con ông đi học được nhà trường cho 2 gói mì tôm. Ông không hề biết rằng những người dân Việt Nam ở khắp nơi đã đóng góp cứu trợ miền Trung số tiền hơn 34 tỷ đồng. Theo tin tức báo chí, mãi hơn 1 năm sau, hàng ngàn nạn nhân (và thân nhân) bão Chan Chu đã nhận được tổng số tiền là 5 tỷ đồng. 29 tỷ còn lại đã biến mất.

Con ông, học giỏi, nhưng vì không có tiền đóng tiền trường, bị bắt đứng cột cờ phơi nắng. Xót con, anh đành cho cháu nghỉ học. Ngày qua ngày, ông lang thang khắp các đường phố Sài Gòn để mưu sinh và chờ đợi một ngày nào đó đời mình sẽ bớt khổ hơn. Nhưng liệu sẽ có ngày đó hay không lại là điều không ai dám nói chắc. Một người đàn ông quắt queo ở tuổi 43 so với những quan chức quá lục tuần vẫn mập mạp, hồng hào. Một người dân mỗi ngày vất vả từ sáng sớm đến mịt mờ khuya kiếm được hơn 20 ngàn đồng nuôi cả gia đình so với các thành viên Bộ chính trị Việt Nam với gia tài lên trên con số tỷ đô la. Hai hình ảnh tương phản ấy có gợi lên trong bạn chút suy nghĩ nào không?

Không thể làm gì nhiều hơn cho ông (Chúng tôi gọi bằng ông, vì ông xưng chú, gọi chúng tôi là cháu, dù tuổi chúng tôi cũng xấp xỉ bằng ông), chúng tôi chỉ có thể thay mặt nhóm 8406 gởi ông ít tiền để chữa mắt, để gia đình ông đỡ vất vả hơn (dù có thể chỉ trong vài ngày)

Và bạn, nếu được, hãy ra khỏi nhà, để đi, để nhìn thấy thân phận của những con người nhỏ bé trên đất Việt Nam...

Không có nhận xét nào: