25 thg 8, 2007

Những âm mưu thù địch

4 tháng kể từ bài viết đầu tiên của Chứng nhân Lịch sử trên mạng internet, chúng tôi vui mừng khi nhìn thấy những chuyển động tích cực của phong trào đòi Tự do, Dân chủ cho Việt Nam. Nhưng cũng trong 4 tháng đó chúng tôi quặn lòng khi chứng kiến những gì nhà cầm quyền Hà Nội đã làm để triệt tiêu những người bất đồng chính kiến. Cũng trong 4 tháng ngắn ngủi, chúng tôi ghi nhận được tình cảm của bạn bè, anh chị em ở khắp nơi dành cho những người tình nguyện như chúng tôi. Điều hạnh phúc lớn lao là từng ngày qua đã có thêm những người bạn tìm đến với chúng tôi để cùng đi trên hành trình tranh đấu.

Hôm nay, 25/08, 2 ngày sau cuộc bắt bớ, đàn áp, "giải tán" những người dân khiếu kiện tại Hà Nội, chúng tôi xin được giới thiệu với các bạn một gương mặt trẻ, mới tham gia cùng Chứng nhân Lịch sử - Nhà báo Uyên My qua bài viết của bạn về tờ Báo Nhân Dân và bài viết của tờ báo này quanh cuộc bắt bớ, đàn áp biểu tình.

Nhóm trí thức, văn nghệ sĩ
Blog CHỨNG NHÂN LỊCH SỬ


Tôi thường không đọc Báo Nhân Dân vì theo tôi đây không phải là một tờ báo đúng nghĩa. Thứ nhất, thông tin nó đưa ra không chính xác (Ít nhất là ở nhiều sự kiện mà tôi từng kiểm chứng với tư cách một nhà báo). Thứ hai, ngôn ngữ mà báo này sử dụng không phải là "ngôn ngữ báo chí" bởi nó không giữ được "thái độ trung lập" của một tờ báo. Thứ ba, nó không hề đứng về phía độc giả của mình - nhân dân - dù tên nó là Nhân Dân và chính nó tự nhận là tiếng nói của nhân dân Việt Nam.

Không đọc. Nhưng vẫn có báo vì mọi cơ quan nhà nước (như cơ quan tôi) đều bị buộc phải mua báo này, cũng giống như các cơ quan nhà nước tại Sài Gòn buộc phải mua Báo Sài Gòn Giải Phóng vậy. Đôi khi tôi tự hỏi, với những "thông tin" khiến người ta chán ngấy, khô cứng và "nặng mùi" như thế, nếu không bị buộc phải mua thì liệu có ai chịu chi tiền mua các tờ báo này không? Không. Chắc chắn không. Cứ nhìn cách những tờ báo Nhân Dân bị vứt vào một góc, chẳng ai buồn đụng đến trong tòa soạn của chúng tôi thì rõ. Chúng nằm đấy, như chính Đảng Cộng sản Việt Nam - luôn tự khoe khoang mình là số 1, nhưng không lọt được vào tai, vào mắt dân chúng khi dân chúng đã quá hiểu bản chất thực của nó.

Nhưng sáng nay, tựa bài viết to đùng trên Báo Nhân Dân số mới nhất đã "đập vào mắt" tôi, khiến tôi phải cầm nó lên khỏi cái xó vốn là của nó, mang về bàn làm việc, đọc, và... thở dài. Bài báo có tựa đề: "Vạch trần trò “đánh lận con đen” của Thích Quảng Độ và đồng bọn". Thích Quảng Độ là ai mà có thể khiến cho Báo Nhân Dân - tiếng nói của Đảng và Nhà nước - phải đưa một bài "hoành tráng" đến thế? Hóa ra Thích Quảng Độ là một nhà sư (Tên hàng chữ "Thích" nghĩa là đã lên đến cấp Thượng tọa, Đại đức trong Phật giáo, nghĩa là hành trạng và đạo hạnh đã đứng vào hàng cực cao) thuộc Viện hóa đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Từ lâu, Thích Quảng Độ đã là cái gai trong mắt của Hà Nội bởi ông luôn yêu cầu phải thực hiện dân chủ Đa đảng, tôn trọng các quyền tự do tôn giáo (Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất không được Hà Nội công nhận là một tổ chức tôn giáo tại Việt Nam), các quyền căn bản của con người như quyền tự do ngôn luận, tự do đi lại... Đặc biệt Thích Quảng Độ, với danh phận của một hòa thượng tên hàng chữ Thích đã công khai chỉ trích các chính sách bất công, khắc nghiệt, vô lý của Hà Nội. Tuy gai mắt, Hà Nội không thể ngang nhiên bắt giam ông như bắt giam các nhà bất đồng chính kiến khác tại Việt Nam nên đã áp dụng chiêu "quản thúc tại nơi cư trú" đối với Thích Quảng Độ.

Từ 22/06 - 19/07/2007, lần đầu tiên lịch sử Việt Nam "sau 75" chứng kiến một cuộc biểu tình đông đảo và dai dẳng như vậy của người dân Việt Nam. Hơn 1000 người từ khắp các tỉnh thành miền Nam Việt Nam đã tiến về Sài Gòn đòi lại công bằng, đất đai của mình đã bị nhà cầm quyền công nhiên thu hồi. Trước tình cảnh hàng ngàn con người mất nhà cửa, đất đai, lê lết trên vĩa hè trước tòa nhà Văn phòng Quốc Hội (Vụ Công tác phía Nam), bị công an liên tục sách nhiễu, đói khát... Thích Quảng Độ đã bất chấp việc Hà Nội quản thúc mình đã mang tiền, gạo đến cứu đói cho dân. Động thái này của ông đã khiến Hà Nội nổi giận bởi chủ trương của Hà Nội là bỏ mặc cho dân đói khát, kiệt quệ thì dân sẽ phải đi về. Nay, Thích Quảng Độ đến phát chẩn, cứu trợ thì dân chúng không còn đói, sẽ tin rằng mình sẽ được cứu giúp, sẽ tiếp tục biểu tình. Ngay trong đêm 18, rạng sáng 19/07, chính quyền đã đổ quân xúc toàn bộ những người biểu tình mang về địa phương, ngăn chặn mọi ngã đường về Sài Gòn để không cho dân chúng quay trở lại. Còn Thích Quảng Độ? Sau đó đã bị giám sát nghiêm ngặt hơn để ông không thể "trốn khỏi nơi quản thúc" đi cứu giúp dân nghèo.

Xét trên lĩnh vực Y học thì không bác sĩ nào lại đi chữa triệu chứng của bệnh mà phải chữa tận gốc rễ, căn nguyên của bệnh. Đau bao tử không thể chỉ uống thuốc giảm đau. Việc công an lợi dụng đêm tối xúc người biểu tình đem về địa phương chính là kiểu chữa triệu chứng bệnh như vậy. Xúc dân chúng về địa phương nhưng không trả lại đất đai đã tước đoạt của họ thì họ sẽ lại tiếp tục biểu tình, đòi lại tài sản của mình. Bằng chứng nhãn tiền là sau khi bị cưỡng bức quay về địa phương, dân chúng đã tìm cách quay trở lại Sài Gòn để biểu tình, đòi đất. Một số lớn khác đổ về Hà Nội. Chính quyền không cho giăng băng-rôn, biểu ngữ, áp-phích (Luật nào không cho nhỉ?) thì dân chúng mặc áo trắng, in chữ lên áo, dán biểu ngữ lên túi xách, mũ, nón... Và cũng giống như tại Sài Gòn, những người dân nghèo tham gia biểu tình đã bị công an cô lập, cách ly khỏi mọi nguồn tiếp trợ lương thực, thuốc men. Họ biểu tình, giữa vòng vây dày đặc của công an chính quy và mật vụ. Những người tiếp tế cho dân chúng bị theo dõi, sách nhiễu.

Không thể trực tiếp ra Hà Nội ủy lạo dân nghèo (vì bị quản thúc nghiêm ngặt), Thích Quảng Độ đã phái hòa thượng Thích Không Tánh mang tiền ra cứu trợ nhân dân. Chuyện gì đã xảy ra? Thích Không Tánh bị bắt ngay tại chỗ và bị áp giải về lại Sài Gòn trong một cuộc ra quân trấn áp của Hà Nội đối với dân chúng.

Trong bài viết của mình, "ký giả" Hoàng Hà của Báo Nhân Dân đặt câu hỏi xách mé "Không biết ông ta (Thích Quảng Độ) lấy đâu ra mà lắm tiền thế?" Tôi có thể mạo muội trả lời ngay cho ký giả Hoàng Hà biết là số tiền ấy (300 triệu đồng) là tiền quyên góp được từ những nhà hảo tâm. Một tổ chức mất uy tín nghiêm trọng như Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân cơn bão Chan Chu có thể quyên góp được 34 tỷ đồng thì một tổ chức tôn giáo như Viện hóa đạo thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất quyên được 300 triệu đồng đâu có gì là lạ thưa ký giả. Một linh mục nhỏ xíu tại Bình Thuận với chưa quá 500 giáo dân nghèo còn có thể quyên được hơn 4 tỷ để xây nhà thờ thì một Viện trưởng như Thích Quảng Độ quyên được 300 triệu là nhiều lắm sao?

Cũng trong bài báo, Báo Nhân Dân liên tục nhắc đi nhắc lại rằng Thích Quảng Độ là phản động trong nước đã cấu kết với phản động lưu vong và các thế lực thù địch chống phá nhà nước. Xin lỗi, những câu này, tôi nghe đã nhàm tai. Đảng Cộng sản tốt thế, sao lại có nhiều thế lực thù địch thế? Nhiều đến mức vừa rồi tại Cộng hòa Czech (Tiệp Khắc - quốc gia Cộng sản cũ) đã có cả một ngày "Vì một thế giới không Cộng sản". Cũng trong bài, Báo Nhân Dân nói đến chị Kim Thu (đã bị bắt và vừa được phóng thích) và vẽ lên hình ảnh chị là một người đàn bà "hung hăng khiếu kiện", "lôi kéo người khác gây rối". Tôi tự hỏi hung hăng khiếu kiện là nghĩa làm sao? Là vác hung khí đi khiếu kiện chăng? Đâu có. Chị chỉ ngồi cùng với mọi người, giơ biểu ngữ xin quốc hội cứu dân thôi mà. Còn lôi kéo người khác gây rối là sao nữa khi những người dân nghèo chỉ ngồi lê lết trên phố cầu xin sự quan tâm giải quyết của chính quyền. Báo Nhân Dân viết "Tệ hại hơn, bà ta bắt mối liên lạc với các tổ chức phản động trong nước và nước ngoài, ghi âm, “phỏng vấn”, chụp ảnh cảnh người dân khiếu kiện để chuyển ra ngoài cho bọn xấu sử dụng xuyên tạc chống phá Việt Nam".

Ghi âm tức dùng phương tiện kỹ thuật để thu lại giọng nói thực của một hay nhiều con người thực về một vấn đề, sự việc. Phỏng vấn tức hỏi một hay nhiều người về một sự việc, vấn đề. Chụp ảnh là dùng máy ảnh ghi nhận lại hình ảnh thực của thế giới quanh ta. Thế thì làm sao có thể xuyên tạc được nhỉ khi mọi thứ đếu là thực. Đưa tin về thảm trạng của dân chúng nghĩa là chống phá Việt Nam sao? Cách lý luận này, quả thực chỉ có thể có trong giọng điệu của Cộng sản mà thôi.

Phàm cái gì không đúng ý Cộng sản thì là phản động. Chỉ ra cái sai của Cộng sản thì là xuyên tạc, nói xấu. Đòi lại tài sản của mình thì là gây rối. Có thể nào như vậy sao? Nhưng, nếu Thích Quảng Độ là một kẻ phản động (Theo luật thì tội này nặng lắm) như Báo Nhân Dân nói, sao Hà Nội không bắt ông ta cầm tù như đã và đang bắt nhiều người khác mà chỉ lôi ông ta lên báo để tuyên truyền, bêu rếu ông ta thôi? Hơn nữa, một bài báo "hoành tráng" đến như vậy trên một tờ báo "lớn" như Nhân Dân vì sao lại không có tấm ảnh nào minh họa cho việc "gây rối", "hung hăng khiếu kiện" của dân chúng? Báo Nhân Dân không có ảnh (hay không muốn đăng ảnh) thì tôi đăng.

UYÊN MY

Không có nhận xét nào: